Thế thì… kệ em. Mình không hiểu sao mình lại nhận được rất nhiều câu hỏi dạng như “Chị ơi làm thế nào để được IELTS 6.5/7.0/8.0 ạ?”, “Tú ơi học TOEIC hay IELTS thì tốt hơn?”, “Mày ơi tao muốn thi TOEFL, giờ học cái gì?”. Không phải mình không khuyến khích các bạn có được những tấm chứng chỉ IELTS, TOEIC, TOEFL, v…v vì mình cũng từng thi FCE và IELTS rồi. Nhưng nếu bạn coi đó là mục tiêu để bạn học tiếng Anh, thì mình xin phép nói thẳng quan điểm của mình, rằng bạn đang đặt sai mục tiêu rồi.
Xem thêm:
Tất cả những cái chứng chỉ hay điểm số chỉ đơn giản cho bạn biết trình độ tiếng Anh bạn đang ở mức nào và để bạn tốt nghiệp, xin việc, hay để chứng minh trình độ tiếng Anh phục vụ cho việc đi du học mà thôi. Tiếng Anh, tiếng Việt hay bất kỳ ngôn ngữ nào trên thế giới này là dùng để liên lạc, giao tiếp, trao đổi và lưu giữ thông tin. Vì vậy nó là công cụ, là phương tiện để bạn tiếp cận với nhiều nguồn thông tin hơn, tiếp cận với nhiều người hơn. Chứ nó không phải là thứ mà để bạn được 10đ ở bài kiểm tra trên lớp, hay được 8.0 ielts là xong.
Để mình kể cho các bạn một câu chuyện hoàn toàn có thật. Mình ngày trước là một đứa cực kỳ dốt tiếng Anh. Phải dùng từ “dốt” luôn ấy. Đấy là mình của những năm cấp 2, bây giờ bạn bè cấp 2 của mình chắc sẽ ngạc nhiên vì rõ ràng hồi đấy mình học tiếng Anh dốt như bò, giờ lại bày đặt đăng status trình bày rằng mình nhận gia sư tiếng Anh. Hồi đấy, tiếng Anh của mình chỉ ở mức 3-4đ hoặc cùng lắm là 4-5đ, mình không biết chia động từ theo chủ ngữ, cũng không tài nào hiểu dạng thức câu bị động là gì, dùng thế nào, mình thậm chí còn nghĩ “calm down” có nghĩa tương tự với “come down”, đọc “wear” và “wore” y chang nhau. Với mình, tiếng Anh hồi đấy chỉ là một trong những môn mình bắt buộc phải học ở trường, mình không biết sau này mình sẽ dùng nó để làm gì, nên không muốn học, không thích học và không thể học.
Cho đến khi mình lên cấp 3 mọi thứ mới dần có sự thay đổi. Mình bắt đầu học tiếng Anh chăm chỉ và tử tế hơn. Điểm số môn tiếng Anh của mình bắt đầu từ con số 8 đổ lên. Nhưng hồi đấy, nhất là năm lớp 10, mình lao đầu vào học tiếng Anh với lý do .. rất “củ chuối”. Vì mình nhìn bạn bè xung quanh ai ai cũng học khá, có mình mình lẹt đà lẹt đẹt toàn đứng bét bảng vậy nên mình mới quyết tâm ít nhất cũng phải học khá một môn gì đó vớt vát. Thế là mình chọn tiếng Anh (đơn giản vì mình biết mình không thể giỏi Toán và Văn ở trên ghế nhà trường là thứ Văn rập khuôn kinh khủng). Đến lúc mình học tiếng Anh khá hơn, mình mới nhận ra rằng nó có lợi tới cỡ nào. Mình có thể dễ dàng tìm một bài hát mình tình cờ nghe được ở quán cà phê vì nghe được lời của nó chứ không cần phải hỏi tên bài. Mình có thể đọc Naruto bản Engsub mà không cần đợi người ta dịch ra tiếng Việt. Mình có thể lên google và tìm đủ thứ trên trời dưới biển bằng một thứ tiếng khác thay vì chỉ đọc những nguồn tin bằng tiếng Việt.
Từ đó trở đi, mình nhận ra học thêm một ngôn ngữ khác nghĩa là mình đang được tiếp cận thêm nhiều nguồn thông tin khác, được tiếp cận với nền văn hóa khác, thậm chí được kết bạn với nhiều người khác nữa. (Cảm ơn tiếng Anh vì một phần nhờ đó mà mình có thêm bạn bè dù là người nước ngoài hay Việt Nam). Mình được mở mang hơn rất nhiều và dần bỏ quên những điểm số lại đằng sau, mình thực sự cảm thấy yêu thích việc học tiếng Anh nói riêng và học ngôn ngữ nói chung. Vậy nên mình mới nói khi bạn đặt mục tiêu học tiếng Anh là để đạt ielts 8.0 hay tương tự vậy là bạn đang đặt sai mục tiêu. Tấm chứng chỉ ielts chỉ có giá trị trong vòng 2 năm, nhưng con số 8.0 đấy thực chất chỉ có thời hạn vài tháng nếu sau đó bạn bỏ quên tiếng Anh và chẳng thèm sử dụng tới nó nữa. Bạn hãy nghĩ đến lợi ích thực sự bạn có được khi bạn học khá tiếng Anh thì tự khắc bạn sẽ có động lực để học nó. Dần dần, khi bạn hiểu được cái bạn đang học thì bạn sẽ cảm thấy yêu thích nó, dần dà bạn sẽ học khá lên được thôi.
Đến bây giờ, mình không dám nhận là mình giỏi tiếng Anh. Mình chẳng biết “giỏi tiếng Anh” được định nghĩa như nào, theo thang điểm hay tiêu chuẩn gì của mọi người. Mình chỉ biết là mình đã không còn sợ, không còn ghét tiếng Anh nữa. Thay vào đó, mình có thể được sử dụng nó hàng ngày, trau dồi hàng ngày để giao tiếp, để hiểu, để thu nạp thông tin. Hy vọng các bạn tìm được niềm vui thích trong việc học tiếng Anh.
Thanh Tú
Chị ơi! làm thế nào để em đạt IELTS 8.0?
Reviewed by Hưng KTDC
on
tháng 2 22, 2019
Rating:
Không có nhận xét nào: